Video musical
Video musical
Créditos
ARTISTAS INTÉRPRETES
Tuấn Vũ
Voz principal
COMPOSICIÓN Y LETRA
Phạm Thế Mỹ
Composición
PRODUCCIÓN E INGENIERÍA
Lăng Vân
Producción
Letra
[Verse 1]
Những ngày xưa thân ái, anh gửi lại cho ai?
Gió mùa xuân êm đưa những hàng cau lưa thưa
Anh cùng tôi bước nhỏ, áo quần nhăn giấc ngủ
Đi tìm chim sáo nở, ôi bây giờ anh còn nhớ?
Những ngày xưa thân ái, anh gửi lại cho ai?
Trăng mùa thu lên cao, khóm dừa xanh lao xao
Anh cùng tôi trốn ngủ, ra ngồi trên lá đổ
Trong bầy chim trắng hiền mơ một nàng tiên dịu hiền
[Verse 2]
Từ khi anh thôi học, từ khi đôi đứa, đôi đời
Từ sông ngăn, núi trở, tạ từ không nói nên lời
Từ khi gót sông hồ ngược xuôi
Ôi, những đêm thật dài hồn nghe thương nhớ ai!
Một năm tìm vui nơi quan ải, chưa về một lần, dù chỉ một lần thôi
[Verse 3]
Một làn khói trắng, ru đời vào quên lãng
Nâng sầu thành hơi ấm, hơ dịu tình đau
Ngày tàn im lắng, yêu người, làn tóc trắng
Tâm sự rồi đến đắng, như lệ giờ biết nhau
Đêm vỗ về nuôi nấng, đêm trao ngọt ngào hương phấn
Buông lơi dòng tóc mỡ, trên vùng ngày tháng vật vờ
Thân em rồi hoang phế, lê theo thời gian giông gió
Thôi cũng đành cúi xuống, cho mộng đời thoát đi
Ngược thời gian, trở về quá khứ, phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình, chỉ còn lại con số không
Ai thương ai rồi, và ai quên ai rồi?
Trong suốt đời tôi, tương lai trả lời thôi
Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa
[Verse 4]
Vài hàng gửi anh trìu mến, vừa rồi làng có truyền tin
Nói rằng nước non đang mong, đi quân dịch là thương nòi giống
Người thường tìm sang giàu tới, lòng này thì khác, tình ơi!
Ước nguyện hứa duyên ban đầu, cầm tay súng tòng quân, anh tươi cười
Nhộng tằm đang lớn ươm đầy tơ, nhờ trời cam quít đã lên mùa
Chờ ngày dệt xong áo chung tình, em mang tới đồn mà tặng anh
[Verse 5]
Anh từ đồng quê đến, tôi từ miền cát lên
Đôi ta chừ mà gặp nhau đây, tuy ban đầu mà tình e sâu
Gặp nhau sau mùa chinh chiến, gặp nhau phút đầu lưu luyến
Vui giữa trời, đất nước thân yêu
Anh mời tôi điếu thuốc, tôi kể chuyện đắng cay
Đôi ta chừ mà gặp nhau đây, tay tâm tình, cầm chặt đôi tay
Ngồi trông sao trời lóng lánh, trời thanh, trăng vàng óng ánh
Hai đứa nhìn đôi nét cau xanh
[Verse 6]
Ngày xưa mỗi lần em buông tiếng hát, thì anh tay phím nắn nót cung đàn
Từng nhịp nhặt khoan, ai ru hồn theo tiếng tơ?
Nhẹ nhàng lời ca, em thăng trầm theo từng lúc
Và rồi hờn yêu em mỗi lần em hát sai
Em nũng nịu cười, nói "Sai là tại anh!"
Giờ đây mỗi lần em buông tiếng hát, thì ai thay thế nắn phím cung đàn
Từng nhịp nhặt khoan, ai sẽ dìu theo tiếng em?
Và lời hờn yêu em không còn như ngày trước
Và rồi tại ai trong mỗi lần em hát sai
Cung lỡ, dây chùng, mấy ai đàn đừng sai?
[Verse 7]
Nhưng chẳng may, cho một hôm khói súng tràn lan
Đem nàng đi trong một chuyến mãi mãi không về
Sao lòng người hay dễ quên, chuyện người em gái hái sim chết trên đồi hoang
Bây giờ còn đâu dáng xưa, với giọng cười đùa, tiếng nói ngọt ngào
Vì như thế đồi sim vắng đi nàng, chẳng còn ra hái sim
Để sim tím còn tô thêm màu tím, tím ơi, gieo buồn thêm!
Đường xưa đây nay vắng bóng nàng đi, bốn bên như quạnh hiu
Nàng ra đi trong nỗi nhớ khôn nguôi, gây luyến tiếc cho đời
[Verse 8]
Một người đi với một người, một người đi với nụ cười hắt hiu
Hai người vui biết bao nhiêu, một người lặng lẽ, buồn thiu đứng nhìn
Giữa đường cơn gió lặng thinh, nghe nghiêng nghiêng nặng, lòng mình nao nao
Ba người chẳng biết làm sao, khi không có kẻ buồn thiu đứng buồn
[Verse 9]
Bạn ơi, quan hà xin cạn chén ly bôi, ngày mai tôi đã, đã đi xa rồi
Thành đô lưu luyến chắn bước chân tôi, trước giờ chia phôi mấy ai không bùi ngùi
Kỷ niệm buồn vui mãi ghi trong hồn tôi
Rồi đây, mai ngày ai hỏi đến tên tôi, bạn ơi, hãy nói "khoác chiến y" rồi
Người thư sinh ấy đã xếp bút nghiên, giã từ trường yêu với bao nhiêu bạn hiền
Có về là khi nước non vui bình yên
[Verse 10]
Không em đời như thiếu nhiều, không em mây trôi ngập ngừng
Làm sao không nhớ đến người mình yêu, vắng xa nhau một lần mà lòng như thấy lâu rồi
Chinh chiến nên anh cuối tuần không đến
Một lần xa cách, trăm vạn lần thương
Gục đầu nghe tiếng tình yêu dỗi hờn
Những chiều không có anh tìm thương đến muôn đời
Người về đâu, hỡi người về đâu, có nhớ chăng một chiều bên suối mơ?
Nghe gió cuốn, mây trôi về nơi xa tít chân trời, tình đã trao không lời
Rồi mùa thu thương tiếc quá, anh nỡ đi trong lòng hoa xác xơ
Ôi, thắm thoát trôi qua, mười năm quá xa vời mà tình mãi còn vương
[Verse 11]
Ngày đầu một năm, chúc cho ngày non nước bình yên
Cho vợ đón chồng mừng hoen đôi má
Cho nhớ thương là giấc mộng dài đêm qua
Ngày đầu một năm, có cô em đến trước sân đồn
Mang thật nhiều quà cho chàng chiến binh
Xin chúc cho tình thêm mặn mà, keo sơn
[Verse 12]
Con biết bây giờ mẹ chờ tin con, khi thấy mai đào nở vàng bên nương
Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về, nay én bay đầy trước ngõ mà tin con vẫn xa ngàn xa
Ôi, nhớ xuân nào thuở trời yên vui, nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi
Bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng, trông bánh chưng chờ trời sáng, đỏ hây hây những đôi má đào
[Verse 13]
Thu qua, đông tàn, nàng Xuân mới sang, muôn sắc huy hoàng
Xuân này nếu vắng em, lạc bầy chim yến bay, ngày xuân như đau buồn
Nếu xuân này vắng em, như lá khô buồn xa cành
Như giao thừa im tiếng pháo, mai úa sắc bên hiên, thì đừng đến xuân ơi!
[Verse 14]
Ngày đi, con hứa xuân sau sẽ về, mà nay đã bao xuân rồi trôi qua
Giờ đây, tóc mẹ già chắc bạc nhiều, sớm chiều vườn rau, vườn cà
Mẹ biết nhờ cậy vào tay ai?
[Verse 15]
Ngày xưa, Ngưu Lang, Chức Nữ sống bên nhau không xa một giờ
Ngày xưa, Ngưu Lang, Chức Nữ sống yêu thương khó tả, khó ngờ
Tình đam mê như sóng gió, khiến cho ai thấy việc chẳng lo
Trời xanh không thương hai người, nên bắt đày, chia cách đôi bờ
[Verse 16]
Vẫn biết trên cõi đời, thường yêu, thường mơ lứa đôi
Nếu biết sống giữa trời, tình yêu là con nước trôi
Trôi lang thang qua từng miền, lúc êm ái xuôi đồng bằng
Cũng có lúc thác gập ghềnh, chia đường con nước êm
Mời bạn nghe chuyện thê lương, khóc cho người lỡ yêu đương
Trời già nhưng còn ghen tuông, cách chia người trót thương
[Verse 17]
Mùa hoa năm đó ta chung đôi, mùa hoa này nữa xa nhau rồi
Nhớ đêm hành quân, thân ướt mềm, băng dòng sông loang trăng đầy
Lòng muốn vớt ánh trăng thề viết tên em
[Verse 18]
Anh cho em mùa xuân, trẻ nô đùa khắp trời, niềm yêu đời phơi phới
Bàn tay thơm sữa ngọt, giải đất hiền chim hót, mái nhà xinh kề nhau
Anh cho em mùa xuân, đường hoa và pháo nổ, nhạc chan hòa đây đó
Tình yêu non nước này, bài thơ còn xao xuyến trong nắng vàng ban mai
Anh cho em mùa xuân, nhạc thơ tràn muôn lối
Written by: Phạm Thế Mỹ


