Video musicale
Video musicale
Crediti
COMPOSITION & LYRICS
Do Tran Duy Phuc
Songwriter
Nguyễn Hữu Hưng
Songwriter
Testi
Con viết ra bài nhạc này trong khoảnh khắc nhớ nhà nhất
Những nỗi sợ con từng tự mình suy diễn để cảnh giác giờ là thật
Nhìn lên mặt trăng tròn vành cạnh khung trời mây Sài Gòn lành lạnh
Mùa đông nơi đây giống thu Hà Nội lắm, mùa thu giờ con đã mất
Những tưởng hôm đó con đã gói đủ hết hành trang vào Vali
Những tưởng con đã cho phép tâm trí được đủ rảnh rang và ra đi
Nhưng không,
Chỉ là cắt băng khánh thành khai trương, cho thêm một mớ tai ương
Và con lại nhốt mình bên trong chính mình, trong nơi chẳng có ai thương
Dù ở Ba Đình, hay Bình Thạnh, hay bất cứ một nơi nào khác
Con vẫn để những lo toan không trật tự cuốn trôi ào ạt
Chế độ phòng vệ luôn bật, tâm chưa từng buông lơi giáo mác
Đã quá lâu rồi con không còn thật sự tuôn lời vào nhạc
Có lẽ vì thế, mà con đã khóc suốt một hồi dài
Trong lần về thăm nhà thứ hai, thoáng nếm hương hoa sữa tại Nội Bài
Từng không trân trọng điều nhỏ bé, nên giờ cả đời ăn năn hối cải
Trong nội tại con chưa thể, vậy sứt mẻ sẽ được hàn gằn bởi ai?
Số lần còn gặp cả nhà, giờ đã bắt đầu đếm được
Con dần cảm nhận được sức nặng, của mỗi lần ném trượt
Nhưng có lẽ vẻ đẹp của vấp ngã, là cho thân nhem nhuốc
Để con hiểu rõ thêm con, xem bước nào con nên và con không nên bước
Con gặp được những người bạn mới, bên con dù ngày hay xẩm tối
Cùng làm nên được những điều một mình con sẽ không thể nào chạm tới
Họ kiên nhẫn với con hơn nhiều lần con mong mỏi
Để đáp lại con phải vững vàng hít căng khí Sài Gòn vào trong phổi, yeah
Dù không ở đó, nhưng tim con vẫn gửi lại Thủ Đô
Cho mẹ, cho cha, cho chị, và cho cả người con gái con yêu
Dù cho thời gian làm quen chẳng có, lần gặp mặt cũng chẳng còn nhiêu
Con vẫn muốn được là người quan tâm, nếu trong lòng cô ấy còn đủ chỗ
Xin lỗi vì con đã không gọi về thường xuyên, con chẳng có gì bao biện
Còn nhiều thứ con phải học cách cân bằng, giữa lúc thời thế đảo điên
Cất bước đi xa, tìm kiếm những gì con còn thiếu
Gửi cho Hà Nội - chân phương, thương nhớ mọi người nhiều
Đây là nhạc rap phát từ Bình Thạnh đến Ba Đình
Từ hai đứa trẻ đang đi tìm kiếm cho ra mình
Yêu nhạc là thứ duy nhất không phải là giả định
Niềm tin đủ lớn làm con bỏ đi thói đa tình
Đây là nhạc rap phát từ Ba Đình tới Bình Thạnh
Nơi hai đứa trẻ chẳng biết khi nào được vinh danh
Mà nếu thanh âm này còn thốt vang khắp tỉnh thành
Biết đâu cả hai câu chuyện giao thoa một hình ảnh?
Năm thứ 1 anh đi họp lớp
Tụi bạn từng hỏi anh học trường nào, ngành anh chọn liệu có phù hợp ?
Anh đã không suy nghĩ đắn đo
Vô tư thoải mái trả lời vì những lắng lo trên trán còn chưa hằn rõ
Năm thứ 2, rồi năm thứ 3 anh vẫn họp lớp
Vẫn là những câu hỏi, vẫn là những cử chỉ quan tâm ngọt xớt
Cho đến khi anh nhận ra câu chuyện tới hồi đã bàn về xe, nhắc về nhà
Cũng là lúc tất cả khúc mắc trong đầu này được dịp đề ba
Hay là tụi nó đã không như trước ?
Hay là đã xa cái thời đợi ba mẹ tới trường đưa rước ?
Nên là ai bây giờ cũng khác xưa, ai cũng bị đời trút mưa
Ai cũng muốn quan tâm rằng anh đã có được gì
Mà chẳng ai hỏi rằng đã có lần nào anh thấy hạnh phúc chưa?
Anh đã đi hết một 1/3 đời
Hiểu được rằng trên kia không phải 24/7 màu da trời
Hiểu được sau khi tả tơi, người ta lại muốn được ca ngợi
Hiểu được cái thước đo mãn nguyện của ai cũng ngày càng xa vời
Anh biết câu chuyện của ta chẳng giống nhau
Nhưng mà điểm chung là thứ nhạc này với ta luôn là liều thuốc chống đau
Chỉ muốn nói em nếu có một ngày đời này hất ta té bổ nhào
Miễn là mỗi khi đứng dậy, trái tim vẫn dưới cổ áo.
Đây là nhạc rap phát từ Bình Thạnh đến Ba Đình
Từ hai đứa trẻ đang đi tìm kiếm cho ra mình
Yêu nhạc là thứ duy nhất không phải là giả định
Niềm tin đủ lớn làm con bỏ đi thói đa tình
Đây là nhạc rap phát từ Ba Đình tới Bình Thạnh
Nơi hai đứa trẻ chẳng biết khi nào được vinh danh
Mà nếu thanh âm này còn thốt vang khắp tỉnh thành
Biết đâu cả hai câu chuyện giao thoa một hình ảnh?
Written by: Do Tran Duy Phuc, Nguyễn Hữu Hưng