ミュージックビデオ
ミュージックビデオ
クレジット
PERFORMING ARTISTS
Phi Nhung
Performer
Mạnh Quỳnh
Performer
COMPOSITION & LYRICS
Pham Manh Cuong
Songwriter
歌詞
Ngàn năm thương hoài một bóng người thôi
Tình đã khơi rồi mộng khó nhạt phai
Trăng khuyết rồi có khi đầy
Ngăn cách rồi cũng sum vầy
Mây bay, bay hoài ngàn năm
Lòng như con thuyền đỗ bến tình yêu
Ngại gió mưa chiều thuyền vẫn còn neo
Ai đó dù có hững hờ
Ai đó dù đã âm thầm
Ra đi ôm trọn niềm thương
Lất phất hạt mưa bay như một cuộc chia tay không lời giã biệt
Mộng ước vỡ tan như cung đàn lỗi nhịp để tim ai chất nặng mối ưu phiền
Biết nói gì đây khi bến đã xa thuyền
Trong lớp phấn son dưới ánh đèn sân khấu
Mình đã gửi trọn cuộc tình sau hai bức màn nhung
Đêm tao ngộ, ta cùng trao lời tâm sự
Đêm nay chúng ta chia biệt, ngậm ngừng đôi dòng dư lệ
Hôm nào trao lời đoan thệ, bây giờ nói câu giã từ
Giờ chia tay khó cầm giọt sầu
Qua cuộc tao phùng rồi đến lúc phân ly
Trên bước đường đi mỗi người một ngả
Từ nơi hí viện ra về
Trời khuya tứ bề giá lạnh
Cầm tay đôi bóng giao thề
Cùng trao những lời tâm sự
Bây giờ đôi ngả chia đôi
Một mình em chịu cảnh đơn côi
Đi giữa đường đêm tơi bời lá rụng
Tận giáo đường xa vang vọng tiếng chuông buồn
Một cuộc từ ly suối lệ chẳng vơi nguồn
Có phải hồi chuông kia là những lời nhắn nhủ
Để chúng mình đừng khổ luỵ với yêu đương?
Nói sao trọn những lời yêu thương khi vắng nhau
Anh ơi, hết rồi, hai nẻo xa vời
Cuộc tình đôi ta thôi vấn vương
Thấy em nhỏ lệ lẽ nào anh không xót thương?
Hay anh chờ đợi ngày gặp người năm cũ
Thì đóa hoa tình đã nát nhuỵ tàn hương
Thương hoài ôi ngàn năm còn đó
Đá mòn mà tình có mòn đâu
Tình đầu là tình cuối, người ơi
Suốt đời mình nguyện cầu lứa đôi
Thời gian âm thầm như nước về khơi
Lòng trót yêu người, tình khó đổi thay
Hoa thắm rồi có khi tàn
Tình ấy chỉ đến một lần
Tâm tư thương hoài ngàn năm
Thất thểu tôi đi một mình trong ngõ tối
Sương ướt trên mi hai mắt tôi đẫm lệ
Ôi nhớ làm sao giấc mộng buổi tương phùng
Người đã cô đơn còn đêm cũng lạnh lùng
Ai đã hứa với tôi trọn đời chung cuộc sống
Thế mà bây giờ là giấc mộng mà thôi
Duyên chúng mình như một rạp hát về khuya
Không khán giả, không ánh đèn sân khấu
Khép cánh màn nhung rời xa hí viện
Ai có còn nghe những tiếng hát cung đàn
Tình ta như dòng nước trôi lững lờ
Không bến bờ biết xuôi về đâu
Thôi đành chôn sâu mơ ước
Ước mơ cho nhiều, giờ đây ôm nỗi niềm đau
Dẫu ai hững hờ tâm tư ngàn năm thương mãi
Cố trí đâu rồi để tôi bước đường lẻ loi
Đâu phải Vọng Phu ngồi ôm con hoá đá
Cho sương gió phôi phai bởi mỏi mắt trông chồng
Em ơi, bản nhạc tình đã lỡ phím ngang cung
Thôi em hỡi, đừng buồn chi nữa
Ngàn năm thương nhớ một mình
Đoạn kết chuyện tình là hai ngả chia ly
Written by: Pham Manh Cuong