クレジット

PERFORMING ARTISTS
Linh Cáo
Linh Cáo
Performer
COMPOSITION & LYRICS
Linh Thùy Thị Nguyễn
Linh Thùy Thị Nguyễn
Songwriter
Hồ Ngọc Trung
Hồ Ngọc Trung
Arranger

歌詞

Em, từ khi bé đã ước mơ
Rằng mình có một đôi cánh
Bay lướt trên cầu vồng
Và hình như em,
gần 2 cái đôi mươi.
Hóa ra em lại đang sống.
Cuộc đời đó như cầu vồng.
Tươi mát, trong veo, màu xanh của bầu trời, tuổi học trò em hồn nhiên là hồi năm em 16.
18 em yêu, tình yêu đầu màu hồng, giận hờn rồi khóc thật to dần sang màu tím khi 20.
21, 22 tự do giữa cuộc đời, từng ngày em lớn dần lên, một màu cam rực rỡ.
Đỏ thắm, môi xinh, đôi mắt lam đa tình, lụa là chân đi gót cao và kể từ đó em 30.
Và rồi em nhận ra.
Năm tháng cho em điệu đà chậm lại để bước thật xa bình yên tại chốn giao thoa nâu chàm.
Có những lúc tự mình vượt qua vẫn vui.
Có ngã vực sâu thì em vẫn luôn yêu đời.
Tan vỡ chỉ để một lần em tái sinh.
Và em vẫn cứ say đời.
Chân bước qua muôn dặm đau.
Tay hứng bao nhiêu giọt sầu.
Em vẫn cứ luôn khát yêu.
Yêu như lần đầu.
Anh
Từ khi bé đã ước mơ.
Rằng mình có một đôi cánh.
Bay lướt trên cầu vồng.
Và hình như anh,
hơn 20 cái đôi mươi.
Rồi đến lúc anh nhận ra.
Cuộc đời đó như cầu vồng.
24 anh yêu, tình yêu đầy khờ dại, lần đầu anh biết là say để quên một ai thật khó.
Hoài bão trong tim, vùng vẫy giữa cuộc đời, thành bại để lớn dần lên vì một khao khát khi 30.
34, 35 ngày đêm vẫn một mình, chuyện tình yêu thiếu đèn xanh, có được gì cũng chênh vênh.
Lần nữa, anh tin, cuộc sống sẽ vẹn toàn, ngày mà ta thấy nhau chiều vàng có bóng nắng nghiêng nghiêng.
Và rồi anh nhận ra
Năm tháng cho anh mặn mà, chậm lại để bước cùng em, bờ vai mạnh mẽ, đôi mắt tím chàm.
Có những lúc tự mình vượt qua vẫn vui.
Có ngã vực sâu thì anh vẫn luôn yêu đời.
Tan vỡ chỉ để làm anh tái sinh.
Và anh vẫn cứ say đời.
Chân bước qua muôn dặm đau.
Tay hứng bao nhiêu giọt sầu.
Anh vẫn cứ luôn khát yêu.
Yêu như lần đầu.
Vậy là khi ta đã đi qua những vệt màu tối tăm, những bài học quý giá.
Trời sẽ đưa ta đến bên nhau để sẻ chia với nhau 2 phần 3 cuộc đời.
Thời thanh xuân ta sống vô tư, yêu tự do đến đâu cũng cần một nơi dừng chân.
Điều may mắn lớn nhất trong đời là gặp một người ở nơi, nơi mà ta thuộc về.
Gặp một người ở nơi, nơi mà ta thuộc về.
Written by: Linh Thùy Thị Nguyễn
instagramSharePathic_arrow_out

Loading...