가사
Hoa lan xuống phố theo người
Bỏ quên góc núi sau lưng
Con chim tiếng hót trên cành
Rừng xanh, núi biếc nhớ thương
Hoa lan xuống phố theo người
Chợ phiên mua bán khen chê
Khoe hương sắc bấy nhiêu ngày
Rồi thôi héo úa rã rời
Em đem chút phấn hương rừng
Của thương với nhớ thiên nhiên
Em đi xuống phố hoa đèn
Tình yêu đâu phải của em?
Đêm qua thác lũ mưa nguồn
Chợ phiên treo giá hoa lan
Đêm qua góc núi ven rừng
Còn nghe xa xót thương thầm
Hoa lan xuống phố, con chim nhỏ kia lìa rừng
Trăng lên rất sáng, vì sao mây áng trăng mờ
Cuộc tình trong veo con suối, vì sao bão trút lá rừng?
Hoa lan xuống phố, em đâu biết có người buồn
Mất em lòng nghe thiếu vắng như mùa đông thiếu nắng
Theo chân em tới cửa rừng, anh đứng một mình
Thương còn thương, thương còn thương, còn thương
Hoa lan xuống phố theo người
Bỏ quên góc núi sau lưng
Con chim tiếng hót trên cành
Rừng xanh, núi biếc nhớ thương
Hoa lan xuống phố theo người
Chợ phiên mua bán khen chê
Khoe hương sắc bấy nhiêu ngày
Rồi thôi héo úa rã rời
Em đem chút phấn hương rừng
Của thương với nhớ thiên nhiên
Em đi xuống phố hoa đèn
Tình yêu đâu phải của em
Đêm qua thác lũ mưa nguồn
Chợ phiên treo giá hoa lan
Đêm qua góc núi ven rừng
Còn nghe xa xót thương thầm
Hoa lan xuống phố, con chim nhỏ kia lìa rừng
Trăng lên rất sáng, vì sao mây áng trăng mờ
Một bài thơ tình tha thiết, vì sao câu cuối lỗi vần?
Hoa lan xuống phố, em đâu biết có người buồn
Mất em lòng nghe thiếu vắng như mùa đông thiếu nắng
Theo chân em tới cửa rừng, anh đứng một mình
Thương còn thương, thương còn thương, còn thương
Hoa lan xuống phố, con chim nhỏ kia lìa rừng
Trăng lên rất sáng, vì sao mây áng trăng mờ
Một bài thơ tình tha thiết, vì sao câu cuối lỗi vần?
Hoa lan xuống phố, em đâu biết có người buồn
Mất em lòng nghe thiếu vắng như mùa đông thiếu nắng
Theo chân em tới cửa rừng, anh đứng một mình
Thương còn thương, thương còn thương, còn thương