制作

出演艺人
程子
程子
声乐
作曲和作词
LE NGOC KHANH
LE NGOC KHANH
词曲作者
制作和工程
程子
程子
制作人

歌词

[Verse 1]
Hôm nay trời xanh, mây vẫn trôi ngang
Anh lại bước trên con đường cũ, nghe gió thổi nhẹ nhàng
Quán cà phê quen, bài nhạc vẫn vang
Nhưng bàn bên cạnh giờ đây chẳng còn ai ngồi lặng lẽ nghe anh than
Lâu rồi không gặp, em dạo này sao?
Có còn thức khuya vì những điều vu vơ chẳng đâu vào đâu?
Có còn ngồi bên khung cửa, tay ôm một ly trà
Lặng nhìn mưa rơi như những ngày mình từng qua?
[Chorus]
Em ổn không? Có còn những đêm trằn trọc?
Có còn nhớ những câu chuyện mà ta từng viết trong lòng?
Anh thì vẫn thế, vẫn cứ lặng lẽ
Vẫn sống với những thói quen cũ mà chẳng ai thèm nghe
[Verse 2]
Anh biết thời gian sẽ cuốn ta đi xa
Biết những gì đẹp nhất cũng có ngày chỉ còn là ký ức nhạt nhòa
Nhưng có những điều, dù chẳng thể giữ mãi
Anh vẫn mong một lần được hỏi em, chỉ một lần thôi, rằng:
Cuộc sống em giờ thế nào? Công việc có vất vả không?
Em có ai để tựa vào mỗi khi thấy lòng trống rỗng?
Có ai đó lau nước mắt khi em yếu lòng chưa?
Có ai thay anh nắm tay em đi qua những ngày mưa?
[Bridge]
Có những điều anh chẳng thể nói thành câu
Chỉ biết đặt vào đây, trong từng giai điệu nhẹ nhàng trôi
Có những điều anh cứ giữ thật lâu
Chỉ mong một ngày nào đó em vô tình nghe và hiểu thôi
[Rap Verse]
Có những ngày, anh vẫn thấy mình đi lạc
Giữa những con đường không em, chỉ toàn là khoảng trống
Có những đêm, anh vẫn nghe lại bài nhạc
Mà ta từng cùng hát, nhưng giờ chẳng ai cùng nhớ dòng điệp khúc ấy còn không?
Mọi thứ vẫn vậy, chỉ là thiếu đi một người
Chỉ là thiếu đi ánh mắt ấy giữa bao con người lạ
Chỉ là đôi khi, anh muốn nhắn một tin
Nhưng rồi lại xóa, vì biết rằng cũng chẳng ai trả lời cả…
[Chorus]
Em ổn không? Có còn những đêm trằn trọc?
Có còn nhớ những câu chuyện mà ta từng viết trong lòng?
Anh thì vẫn thế, vẫn cứ lặng lẽ
Vẫn sống với những thói quen cũ mà chẳng ai thèm nghe
[Outro]
Nếu một ngày nào đó, em vô tình nhớ
Hãy cứ xem như là cơn gió thoảng qua thôi
Vì anh biết, dù có bao nhiêu điều muốn nói
Cũng chẳng thể nào quay lại những ngày mình đã từng có nhau…
Written by: LE NGOC KHANH
instagramSharePathic_arrow_out

Loading...